CÔNG TY XÂY DỰNG QUẬN 1, NHẬN THI CÔNG PHẦN THÔ VÀ HOÀN THIỆN TRỌN GÓI
CÔNG TY XÂY DỰNG QUẬN 1
CỤ KHOAI… CỤ THẦY…
1. Hôm nay qua vườn đào được củ khoai mỡ (hay mở?) rất to, tha hồ ăn Tết với canh khoai đập với tép hay cá lóc. Cụ khoai đã già, râu ria sồm soàm, ăn cũng uổng. Nhưng khoai sinh ra là để ăn mà, chả bù với người già, không biết còn hữu ích gì không?! khú đế rồi sinh bệnh, con cháu xúm lại lo, vài tuần còn vui, lâu ngày thành gánh nặng!
2. Hôm rồi mấy em học trò cũ Vũng Liêm , trong đó có chị em AT từ Mỹ về, mời mấy thầy cà phê Thóc. Hồi đó, sau 30/4/1975 mấy thầy được lưu dụng (hay lưu dung?) dạy học, mới hăm mấy, trẻ khô. Học trò thì nhỏ hơn sáu bảy tuổi, mới lớn. Thầy trò đều nghèo rớt mồng tơi, có lúc ăn bông cỏ với bo bo. Vậy mà vui. Sau tốt nghiệp tú tài, học trò bay đi tứ xứ, vài đứa vượt biên qua Mỹ, Canada… như chị em AT, giờ về thăm thầy, tóc bạc (hay nhuộm) như nhau. Thầy T buôc miệng than: chừng10 năm nữa các em về, chắc gì gặp đầy đủ 5 (cụ) thầy hôm nay! Học trò cười, Mười năm nữa tụi em cũng chưa chắc còn khỏe để bay về mời thầy uống cà phê!
3. Cụ khoai tuổi “thọ” ngắn, được người ta bỏ vô miệng hóa kiếp sớm. Các cụ thầy đã U80, sống dai nhách. Học trò chúc sức khỏe dồi dào. Chỉ mong thế, còn khỏe là còn vui. Cuối cùng mỗi thầy được lì xì một phong bao hình con mão (mèo) đỏ chót. Mấy thầy cười tươi, ai bảo già không thích được lì xì (chắc chỉ có cụ khoai). Hi