CÔNG TY XÂY DỰNG QUẬN 8, NHẬN THI CÔNG PHẦN THÔ VÀ HOÀN THIỆN
MÙA THẢ DIỀU
Hôm nay trời nổi gió. Ông bạn già chắt lưỡi: đã tới mùa diều. Lâu rồi không thấy người ta thả diều, hay là nó chỉ còn bay trong ký ức người già?
Mười một tuổi
tôi chuốc từng cọng tre tứa máu
uốn cong cánh cung diều thả tuổi thơ bay
ngón tay đau chỉ thẳng lên trời
theo sợi chỉ ngực căng niềm hạnh phúc con trẻ…
Mười bảy tuổi
cánh diều mang theo cô bé thiên thần
bay trên trời vô nhiễm
tình yêu đẹp như tưởng tượng
đuôi diều cắt dán từ những bài thơ
phất phơ…
Hai mươi hai tuổi
tôi chuốc từng câu thơ đau đớn
dán trên thân diều mong manh
tình yêu và quê hương chiến tranh
đứt dây bay lạc
như người…
Bảy mươi tuổi
không còn cánh diều nào cho tôi nhớ
chiều nắng thì vàng
tôi cũng vàng theo…
THƯ DUY
(Tháng hai hai không hai ba)